BỐN CON SỐ I
Vào những năm 60 của Thế Kỷ trước khi tổ chức lễ Thành hôn hoặc đi đăng ký kết hôn chúng ta ít ai để ý xem ngày, xem tuổi để trách những ngày xấu. Bởi lúc bấy giờ mọi việc đều phải làm vào ngày nghỉ lễ hoặc là ngày chủ nhật vì những ngày đó máy bay Mỹ mới ngừng bắn và mọi người mới có thể vui vẻ được . Chúng tôi cũng trong tình cảnh đó, hai đứa định ngày cưới vào tối 24 tháng 12 là ngày Nô-en nên phải đi đăng ký kết hôn trước đó, chẳng biết thế nào mà khi cầm tờ giấy kết hôn tại UBND Hoàn Kiếm nhìn vào toàn những con số 1 ,đó là ngày 11-11-1967.
Trong cuộc sống vợ chồng không phải là tất cả song có lẽ tới 90% là có lúc cũng giận hờn,có lúc cũng to tiếng. Như “ông xã” nhà tôi nói:Chẳng họ hàng gì, chẳng quen biết gì,đến với nhau, ở với nhau gần 50 năm thật sự có bao nhiêu kỷ niệm đáng nhớ! Nhìn vào những con số 1 là mở đầu cho những năm tháng đó.Vậy xin có mấy câu thơ:
ANH- EM, ÔNG-BÀ
Trước đây Anh vẫn gọi Em
Từ ngày có cháu Ông quen gọi Bà
Ông- Bà tiếng gọi cả nhà
Anh- Em là của riêng Ta với Mình
Sao anh quên được mối tình
Anh trao Em nhận chúng mình bên nhau
Giờ đây tóc đã đổi mầu
Mà tình yêu đã gắn sâu trong lòng
Nếu ông trời có bất công
Xa Em ,Anh vẫn mang tình Em theo.
Trong cuộc sống đôi lứa mỗi người có cảm nghĩ và những mong muốn về người bạn đời của mình khác nhau.Xin đăng một bài thơ vui của ông chồng mong vợ mình như sau:
VỢ TỐT
Phải đẹp gái
Không kiêu sa
Thích ở nhà
Lo nội trợ
Không cắc cớ
Chửi chồng con
Không phấn son
Không nhiều chuyện
Không hà tiện
Không càm ràm
Phải siêng năng
Không lười biếng
Nói nhỏ tiếng
Biết chiều chồng
Giỏi nữ công
Và gia chánh
Biết dạy con
Ứng xử tốt
Không quá dốt
Không quá khôn
Không ôm đồm
Không ủy mỵ
Không thiên vị
Không cầu kỳ
Không quá phì
Không quá ốm
Không dị hợm
Không chanh chua
Không se sua
Không bẻm mép
Không bép sép
Không phàn nàn
Không có đâu…Đừng có!